Vụ án của Dorothy Jane Scott được đánh giá là một trong những vụ mất tích quái gở nhất trong lịch sử hình sự nước Mỹ.
Dorothy Jane Scott là một bà mẹ đơn thân sống cùng đứa con trai nhỏ tại California và là một thư ký cho Swingers Psych and Head Shop. Được bạn bè, đồng nghiệp và người thân miêu tả là một người trầm tính, hiền lành, chăm chỉ, hướng đạo, ít bạn bè và hiếm khi ra ngoài, vào năm 1980, sau nhiều tuần trời bị quấy rối bởi một kẻ bí ẩn, Dorythy đột nhiên biến mất một cách kỳ quái.
Ngày 28/5/1980, Dorothy như thường lệ gửi con ở nhà ông bà ngoại rồi tới chỗ làm. Hôm đó, chị phải ở lại muộn để họp nhân viên vào lúc 21 giờ. Dorothy đến trụ sở công ty và bắt đầu cuộc họp với đồng nghiệp. Nhưng thật không may, khi cuộc họp đang diễn ra, một đồng nghiệp của cô là Conrad Bostron có vấn đề về sức khỏe. Cô cùng đồng nghiệp khác có tên Pam Head đưa Conrad tới bệnh viện địa phương, trên đường tới bệnh viện, Dorothy có dừng lại nhà bố mẹ đẻ.
Tại bệnh viện, Conrad được xác định bị nhện độc cắn nhưng do chữa trị kịp thời nên có thể xuất viện vào khoảng 23 giờ và kèm theo một đơn thuốc. Lúc này, Dorothy nói sẽ ra bãi đỗ để lấy xe và gặp mọi người ở trước cửa bệnh viện. Pam Head cho biết Dorothy đã vào nhà vệ sinh một lúc trước khi đi ra bãi đậu xe. Head và Conrad thì ra nhận thuốc rồi đứng đợi Dorothy ở lối ra của bệnh viện, họ chờ đợi mà không thấy Dorothy nên phải đi bộ ra bãi đỗ.
Đột nhiên, họ thấy chiếc xe của Dorothy đang tăng tốc về phía họ, đèn pha của nó làm họ bị lóa mắt nên khiến họ không thể nhìn thấy ai đang ngồi sau tay lái. Head và Conrad đã vẫy tay để cố thu hút sự chú ý của Dorothy, nhưng chiếc xe đã vượt qua họ và rẽ phải ra khỏi bãi đậu xe. Ban đầu, họ nghĩ Dorothy có việc khẩn cấp nên tự ý rời đi, nhưng 2 giờ sau Dorothy vẫn chưa quay lại. Khi gọi điện cho bố mẹ đẻ của cô, họ được biết cô vẫn chưa về nhà, nên ngay lập tức báo cảnh sát.
Vào khoảng 4h30 ngày 29/51980, xác chiếc xe bị thiêu rụi của Dorothy được tìm thấy tại một thung lũng trong thành phố Santa Ana, cách bệnh viện khoảng 10 dặm, nhưng hông hề có bất cứ dấu vết gì của Dorothy. Cảnh sát bước đầu xác định đây là một vụ bắt cóc giết người.
Đó là cho đến khi cảnh sát điều tra các cuộc điện thoại bí ẩn. Theo mẹ Dorothy – bà Vera Scott, trong nhiều tháng trước khi mất tích bà Vera thường xuyên nhận được các cuộc điện thoại nặc danh từ một người đàn ông, người này nói đang theo dõi và dọa sẽ bắt cóc Dorothy rồi “cắt cô thành từng mảnh để không ai tìm thấy cô”. Dorothy nói với mẹ mình rằng cô nhận ra giọng nói nhưng không thể nhớ tên của người đàn ông này. Kẻ bí ẩn này thường xuyên nói với Dorothy về tình yêu và sự tận tâm của anh ta và cũng đe dọa sẽ giết cô.
Người đàn ông này cũng nói rằng anh ta đang theo dõi cô, và cung cấp chi tiết chính xác về cuộc sống hàng ngày của cô để chứng minh điều đó. Cảm thấy bị đe dọa Dorothy đã cân nhắc việc mua một khẩu súng ngắn. Và khoảng một tuần trước khi mất tích, cô bắt đầu tham gia khóa học karate.
Chỉ vài ngày sau, bà Vera nhận được một cuộc điện thoại từ người đàn ông lạ mặt tự nhận là đã giết Dorothy vì bị cô lừa dối tình cảm. Đầu dây bên kia là một giọng nam giới, hỏi: “Bà có biết Dorothy Scott không?”. Bà Vera trả lời có. Người lạ mặt đáp: “Tao bắt được cô ta rồi” và cúp máy giữa chừng. Sau khi nhận được thông tin về cuộc gọi, cảnh sát yêu cầu gia đình Dorothy giữ kín tình tiết này để điều tra.
Tuy nhiên, sau 1 tuần nữa không có tung tích con gái, bố của Dorothy đã cung cấp thông tin này cho báo chí địa phương, đồng thời loan báo về việc Dorothy mất tích. Vào ngày 12/6/1980, cùng ngày tờ báo địa phương đăng tin, chủ bút Pat Riley nhận được một cuộc điện bất thường: “Tao giết nó rồi. Tao đã giết Dorothy Scott. Nó là người yêu của tao. Tao phát hiện nó ngoại tình với thằng khác. Nó phủ nhận và thế là tao giết luôn”. Kẻ lạ mặt cung cấp thông tin về đặc điểm nhận dạng Dorothy trong ngày cô biến mất để chứng minh mình nói đúng.
Một chi tiết là những gì cô ấy mặc tối hôm đó, một chiếc khăn quàng đỏ. Hắn cũng biết lý do cô đến Trung tâm y tế UCI. Hắn nói rằng Dorothy đã gọi cho hắn từ bệnh viện. Dù vậy, đồng nghiệp Pam khẳng định không hề thấy Dorothy gọi điện cho bất kì ai cả.
Ngay cả khi vụ án đi vào ngõ cụt, hung thủ vẫn không ngừng trêu ngươi, khích tướng gia đình bị hại.4 năm liên tục sau đó, vào mỗi thứ tư hàng tuần, gia đình Dorothy lại nhận được những cuộc gọi bí ẩn. Điều kỳ lạ là gã vẫn hỏi rằng: “Dorothy có nhà không?”, sau đó man rợ tuyên bố mình đã giết bà mẹ trẻ. Có những lần, nghi phạm chỉ nói gọn lỏn rằng: “Tao đã bắt được nó rồi”. Cảnh sát đã nỗ lực theo dõi cuộc điện thoại hòng truy lùng dấu vết kẻ tình nghi, thế nhưng công nghệ vào thời điểm đó không cho phép lần dấu mục tiêu.
Vào ngày 6/8/1984, nỗi sợ lớn nhất của bố mẹ Dorothy trở thành hiện thực.Thi thể con gái họ được nhân viên làm đường phát hiện trong lúc đào hố đặt cáp ngầm dọc đường Santa Ana Canyon(California, Mỹ). Đầu tiên, người này nghĩ đó chỉ là một bộ hài cốt của một con chó, nhưng khi đào sâu xuống, anh ta sửng sốt khi phát hiện ra đó là một bộ hài cốt người. Lẫn trong đó là một chiếc nhẫn màu ngọc lam và đồng hồ cũng được tìm thấy. Các phần xương chậu, xương đùi, cánh tay và hộp sọ của nạn nhân rải rác ở vùng núi đá phía Bắc Anaheim được tập hợp lại – đó chính là thi thể của Dorothy.
Đáng buồn rằng, nguyên nhân tử vong không thể được làm rõ. Bộ xương bị cháy xém một phần và được cho là đã được chôn ở đó hai năm vì khu vực ấy từng bị trận cháy rừng quét qua vào năm 1982. Sau khi tin tức về việc tìm thấy thi thể được truyền đi khắp thành phố, điện thoại nhà bố mẹ Dorothy tiếp tục đổ chuông. “Dorothy có nhà không?”, giọng nói của gã đàn ông vang lên lần cuối.
Cho đến ngày nay, sau 40 năm, kẻ thủ ác phải chịu trách nhiệm cho cái chết của Dorothy vẫn chưa bị bắt.